Sự phát triển ồ ạt của ngành dệt may và nhu cầu bao bì thân thiện đã khiến vải không dệt trở nên phổ biến. Tuy nhiên, rác thải từ loại vải này lại tiềm ẩn nhiều nguy cơ môi trường nếu không được xử lý đúng cách. Hãy cùng phân tích các yếu tố nền tảng để hiểu rõ vì sao việc xử lý rác thải vải không dệt đang là bài toán cấp thiết trong hành trình hướng đến phát triển bền vững.
Vải không dệt (non-woven fabric) là loại vật liệu không dệt sợi theo kiểu dệt truyền thống mà sử dụng nhiệt, hóa chất hoặc cơ học để kết dính sợi. Nó có ưu điểm là rẻ, nhẹ, dễ sản xuất và thường dùng làm khẩu trang, bao bì, túi đựng, áo phẫu thuật...
Tuy nhiên, phần lớn vải không dệt là loại nhựa tổng hợp (như polypropylene) nên rất khó phân hủy sinh học. Thời gian phân hủy có thể lên tới 200 – 500 năm trong điều kiện tự nhiên. Điều này khiến xử lý rác thải vải không dệt trở nên phức tạp và nguy cơ ô nhiễm môi trường cao nếu bị đốt hoặc chôn lấp không kiểm soát.
Theo thống kê từ Textile Exchange, ngành dệt may toàn cầu tạo ra khoảng 92 triệu tấn rác thải mỗi năm, trong đó vải không dệt chiếm tỉ trọng ngày càng tăng do xu hướng sử dụng sản phẩm dùng một lần. Tại Việt Nam, trung bình mỗi đô thị lớn thải ra hàng chục tấn rác vải không dệt mỗi ngày từ khẩu trang, túi đựng, quần áo bảo hộ…
Việc thiếu hệ thống phân loại & thu hồi vải không dệt riêng biệt càng làm trầm trọng hóa tình trạng ô nhiễm và lãng phí tài nguyên. Chính vì vậy, việc tìm ra giải pháp xử lý rác thải vải không dệt thân thiện môi trường là mục tiêu không thể trì hoãn.
Trong bối cảnh ô nhiễm gia tăng và mục tiêu phát triển bền vững ngày càng rõ nét, việc xử lý rác thải cần bám sát các nguyên tắc môi trường. Với rác thải từ vải không dệt, điều này không chỉ giúp giảm gánh nặng lên bãi rác mà còn mở ra hướng đi cho nền kinh tế tuần hoàn.
Đây là bước quan trọng hàng đầu. Vải không dệt cần được tách riêng khỏi các loại rác hữu cơ hoặc rác nhựa thông thường để tránh nhiễm tạp. Tại các cơ sở sản xuất hoặc hộ gia đình, có thể phân loại theo:
Phân loại tốt sẽ giúp tăng khả năng tái sử dụng hoặc tái chế, giảm chi phí xử lý sau cùng.
Cần tránh đốt vải không dệt trực tiếp vì điều này tạo ra dioxin, furan và các khí độc hại, nhất là nếu trong vải có phụ gia chống thấm hoặc màu nhuộm. Thay vào đó, nên sử dụng các công nghệ sau:
Việc áp dụng công nghệ thân thiện là yếu tố bắt buộc để đảm bảo xử lý rác thải vải không dệt vừa hiệu quả, vừa an toàn với môi trường sống.
Thay vì xử lý theo cách thủ công thiếu kiểm soát, việc tuân thủ một quy trình rõ ràng giúp nâng cao hiệu quả tái chế, giảm ô nhiễm, đồng thời tối ưu chi phí. Dưới đây là 5 bước cụ thể, áp dụng được cả ở quy mô hộ gia đình lẫn cơ sở nhỏ – nền tảng cho việc xử lý rác thải vải không dệt an toàn và bền vững.
Ở giai đoạn này, cần tách riêng vải không dệt khỏi rác thông thường, nhất là rác hữu cơ và rác y tế. Tại hộ gia đình, có thể sử dụng túi/giỏ chứa riêng. Với cơ sở sản xuất, nên bố trí khu vực phân loại theo nhóm vật liệu (PP, PET...).
Vải sau phân loại cần được kiểm tra lại bằng tay hoặc máy để loại bỏ dị vật như kim loại, dây kéo, nhãn mác. Tiếp theo là giặt sạch, loại bỏ bụi, dầu mỡ, thuốc nhuộm.
Sau khi làm sạch, vải sẽ được cắt nhỏ thành dải hoặc hạt vụn. Ở quy mô nhỏ, có thể dùng kéo, máy nghiền mini. Ở nhà máy, sử dụng hệ thống nghiền – ép – nấu chảy để thu hồi hạt nhựa.
Tuỳ vào chất liệu, có thể áp dụng:
Cuối cùng, bảo quản vải tái chế và sản phẩm trong khu vực khô ráo, có mái che, tránh tia UV làm biến đổi chất liệu. Đối với sản phẩm như túi tái chế, nên đóng gói trong bao bì sinh học.
Dù có quy trình rõ ràng, nhiều người và cơ sở vẫn mắc phải các lỗi phổ biến khiến việc xử lý trở nên kém hiệu quả, thậm chí gây tác hại ngược. Dưới đây là những sai lầm cần tránh khi xử lý rác thải vải không dệt.
Nhiều hộ gia đình hoặc doanh nghiệp nhỏ vẫn để lẫn vải không dệt với rác thải sinh hoạt, dẫn đến tình trạng:
Giải pháp: luôn bố trí thùng rác riêng hoặc túi phân loại tại nguồn.
Nhiều nơi vẫn đốt vải không dệt ngoài trời để "giảm thể tích", nhưng điều này tạo ra:
Giải pháp: chuyển sang tái chế, hoặc giao cho đơn vị xử lý có giấy phép.
Một số cơ sở thu gom vải không rõ nguồn gốc để may lại túi hoặc sản phẩm gia dụng mà không kiểm tra kỹ. Nếu vải từng dùng trong y tế, hoặc xử lý bằng hóa chất, sẽ gây nguy hiểm cho người sử dụng.
Khuyến nghị: chỉ tái sử dụng vải sạch, đã được kiểm định hoặc xử lý sơ bộ.
Nhiều hộ dân, tổ chức thiện nguyện muốn tái chế vải nhưng không biết cách làm đúng, dẫn đến sản phẩm kém chất lượng, hoặc làm sai quy trình gây mất vệ sinh, lãng phí nguồn lực.
Giải pháp: tìm hiểu kỹ quy trình hoặc liên kết với các đơn vị tái chế chuyên nghiệp.
Không phải ai cũng dễ dàng nhận biết quy trình mình thực hiện đã đúng hay chưa. Việc nhận diện sớm các dấu hiệu làm đúng không chỉ giúp tối ưu hiệu quả mà còn hạn chế rủi ro ô nhiễm về sau. Dưới đây là những chỉ dấu rõ ràng nhất để bạn đánh giá hiệu quả việc xử lý rác thải vải không dệt.
Sau quy trình tái chế, nếu thu được hạt nhựa, tấm lót, túi đựng… có đặc điểm:
→ Đây là dấu hiệu cho thấy quá trình sơ chế và phân loại vải ban đầu được làm tốt.
Theo một nghiên cứu của Viện Tài nguyên Môi trường TP.HCM (2023), một cơ sở tái chế có thể giảm từ 35–60% lượng vải không dệt phải đưa đi chôn lấp nếu phân loại và xử lý đúng cách.
Dấu hiệu đo lường đơn giản:
Dù xử lý ở quy mô nhỏ, nếu xuất hiện:
→ Đó là dấu hiệu của việc nhiệt độ quá cao hoặc xử lý sai chất liệu. Ngược lại, nếu không có hiện tượng trên, tức là quy trình vận hành đúng mức an toàn.
Nhiều tổ chức, đặc biệt trong ngành bao bì, đang ưu tiên hợp tác với đơn vị xử lý rác thải vải không dệt thân thiện môi trường. Nếu bạn nhận được:
→ Đây chính là dấu hiệu rõ nhất cho thấy mô hình xử lý của bạn đang đúng hướng và có thể nhân rộng.
Trong bối cảnh ô nhiễm môi trường ngày càng nghiêm trọng, không ít cá nhân và hộ gia đình băn khoăn: liệu có khả thi và đáng để đầu tư xử lý rác thải vải không dệt tại nhà không? Dưới đây là phân tích theo 4 góc độ: hiệu quả, chi phí, kỹ thuật và giá trị môi trường.
→ Với những gia đình có trẻ học sinh hoặc làm thủ công, vải không dệt có thể tái sử dụng để làm túi đựng bút, gối ôm mini, lớp phủ bàn học.
→ Nếu không có thời gian hoặc không hiểu đúng quy trình, nên hợp tác với đơn vị có chuyên môn thay vì xử lý thủ công.
Nếu không đủ điều kiện xử lý tại nhà, bạn có thể:
→ Điều quan trọng nhất là nhận thức và thay đổi hành vi tiêu dùng, không nhất thiết phải đầu tư máy móc mới xử lý mới là “đúng cách”.
Áp dụng đúng quy trình xử lý rác thải vải không dệt sẽ góp phần giảm ô nhiễm, tiết kiệm chi phí và hỗ trợ kinh tế tuần hoàn phát triển bền vững. Dù ở quy mô hộ gia đình hay cơ sở sản xuất, bạn hoàn toàn có thể tham gia xử lý hiệu quả nếu nắm vững kiến thức và phương pháp phù hợp. Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ như phân loại và tái sử dụng để tạo ra tác động lớn cho môi trường.
Có thể tạo khí độc, mùi khét, ô nhiễm nước nếu đốt hoặc xử lý bằng hóa chất không kiểm soát.
Có. Đây là chất thải nguy hại, cần xử lý theo quy định riêng để tránh lây nhiễm và ô nhiễm môi trường.
Hoàn toàn có thể. Nên bắt đầu từ phân loại và liên kết đơn vị tái chế thay vì đầu tư lớn ban đầu.
Có. Các nền tảng như ReLoop, GreenSoft giúp doanh nghiệp kiểm soát tiêu thụ và tái chế vải hiệu quả.